Nguyễn Văn Nhựt
Mái Đạo Tràng thay cho ngôi trường nhỏ
Chùa Quang Minh nương náu học bao ngày
Nhân Nhà Gíao bày hoài niệm vắn dài
Bao kỷ niệm ùa về ôi nhớ quá!
Cái lạnh của thu tàn đông buốt giá
Luyện quốc văn chương trình học bắt đầu
Vị giáo viên thân già cả nệ đâu
Cố hết sức, hết khả năng truyền đạt.
Đôi mươi vị học viên người đề bạt
Cố công rèn cố học nối tiền nhân
Trải thời gian trong mấy tháng ân cần
Chung cười nói, uống ăn và ngơi nghỉ.
Nhớ những buổi được học về tâm lý
Nhớ những lần cùng viết Nghị Luận Văn
Nhớ người Thầy sống tư cách thanh bần
Nhớ anh chị, chú ông đồng bạn học.
Rồi thời gian mỗi người đi xuôi dọc
Người lo làm lo kinh tế gia đình
Người lại lo gìn giữ lẽ thanh minh
Người lo lắng bảo tồn nền chánh Đạo.
Đôi ba vị nối nghiệp văn từ dạo
Cố luyện rèn làm vui dạ tiền nhân
Mãi đến nay cũng bao lúc thăng trầm
Rồi cũng tạm thỏa lòng sau nhiều bận.
Nay nhớ bạn nhớ Thầy tường sao đặng
Nhớ trường xưa trường cũ kỹ đã nhiều
Có khác nào như chim vịt kêu chiều
Thương nhớ lắm tràn về trong ký ức./.
ƠN ÔNG
Nguyễn Văn Nhựt
Bao ngày vất vả dạy đàn con
Nào ngại gian lao thân xác mòn
Rạng sáng im lìm đi thật gấp
Đêm về ngơi nghỉ giấc đâu còn.
Lặng lẽ bảo ban ơn chỉ dạy
Âm thầm khuyên nhắc sánh dường non
Công người tóc bạc già đâu sá
Nở miệng cười tươi dạy chúng con./.
Bán dạ,1-10-2017 âl[18-11-2017 dl]