Cố Đồng đạo Trần Phú Hữu, Trự sự viên Giáo Hội PGHH Hải ngoại
KÍNH VIẾNG
(Vong Linh Ông Trần Phú Hữu)
Một tấm lòng thành quyện khói hương,
Đưa hồn ông đến cõi Tây Phương.
Phân ly hai nẽo đường sanh tử,
Để lại trần gian vạn tiếc thương.
Người về chốn cũ xót xa trông,
Trăng nước giờ sao quá lạnh lùng ?
"Nhân diện bất tri hà xứ khứ,
Đào hoa y cựu tiếu đông phong"!
Xác thể nằm yên dưới cỏ xanh,
Nghìn thu bất diệt khí tinh anh.
Vy linh rực sáng vùng trời đất,
Diễn pháp vô ngôn phổ Đạo lành.
Hậu tấn nhìn ông tiếp bước đi,
Tre tàn măng mọc có xa chi !
Mất còn bao quản thân ô trược,
Hẹn thuở đoàn viên thất bảo trì…
(Trần Văn Lợi)
PHÚT TẠ TỪ
Thân khô kiệt, hơi tàn còn thoi thóp,
Đèn mạng căn sắp tắt... gió lung lay!
Bao sinh lực bừng lên giây phút chót,
Rồi thiên thu giã biệt kiếp đọa đày.
Cha mẹ chết người thân ly tất cả,
Nhà đỗ xiêu, áo cũ rách tan hoang.
Danh lợi hết cuộc trần đà giũ sạch,
Lưu luyến gì, hãy ngủ giấc bình an.
Nắm xương thịt rã tan thành cát bụi,
Theo khe nguồn vun bón cỏ cùng cây.
Nghìn năm nữa, ai nhận ra dấu vết,
Bàn chân thương bước giữa thế gian này?
Trần Văn Lợi