MỤC ĐÍCH và TINH THẦN CỦA VIỆC HỌC GIÁO LÝ.

02 Tháng Mười Hai 201412:00 SA(Xem: 14977)
MỤC ĐÍCH và TINH THẦN CỦA VIỆC HỌC GIÁO LÝ.

new_year_flower_2012_17-content

TRẠCH THIỆN
29/11/2014

MỤC ĐÍCH HỌC GIÁO LÝ:


Vào Đạo là để tu sửa thân tâm. Muốn tu sửa thân tâm đúng theo đường lối chân chánh, tránh đi sai lệch mục tiêu của Đạo, ta buộc phải học Giáo lý. Người Phật tử học Giáo lý là tìm hiểu đúng lý thuyết Phật dạy, đúng lời chư Tổ dẫn giải về Pháp môn mình đã chọn lựa. Cũng thế, người tín đồ PGHH học Giáo lý là để nắm cho được căn bản Phật pháp nói chung và để hiểu lời Đức Thầy chỉ dạy trong Giáo lý PGHH, được cô đọng trong quyển Sấm Giảng Thi Văn Giáo Lý của Ngài.


Hiểu Giáo lý chỉ là bước đầu của việc Tu Học; quan trọng hơn chính là việc đem sự hiểu biết của mình áp dụng vào đời sống thực tế, gọi là Tu. Tu và Học là hai việc cần bổ sung cho nhau để tiến hóa trên đường An Lạc và Giải Thoát. Người xưa nói: “Tu mà không Học là Tu mù, Học mà không tu thì chỉ là cái đãy sách”. Tu mù thì không thể nào đạt được mục tiêu mong muốn; học cho nhiều chỉ để làm cái túi (đãy) đựng sách thôi thì chẳng có ích lợi chi thiết thực cả.


Học Phật để tu sửa theo bản hòai của Phật có ba cách:


1. Học thân tướng của Phật, của Tổ Thầy: Phật và Thầy Tổ của mình sống thanh bạch hiền lương,…như thế nào thì mình bắt chước sống theo hành trạng của các Ngài như thế đó.


2. Học qua biểu tượng: tức học ý nghĩa của hình ảnh được vẽ, được điêu khắc để ghi nhớ lý siêu mầu không thể diễn tả được bằng lời (thí dụ: hình ảnh Phật sinh ra đời đi 7 bước trên hoa sen, hình Bồ-tát thiên thủ thiên nhãn, hình Tổ Đạt-Ma quảy một chiếc giày, …).


3. Học qua ngôn ngữ như kinh sách ghi lời Phật và Thầy Tổ đã dạy. Chúng ta, những người tín đồ PGHH, đang chuẩn bị học theo cách thứ ba nầy.


Giáo lý PGHH do Đức Thầy thuyết giảng hoàn toàn có tính chất đối cơ, đối với từng cá nhân cũng như đối với chung tập thể bình dân mà Ngài muốn giảng dạy. Ngài chủ trương dùng lời lẽ bình dân dễ hiểu để rao giảng; chỉ dạy sự lợi ích của tu Phước cho người sơ căn và chỉ cách mở mang Trí Huệ để được an lạc giải thoát cho người có thiện căn cao hơn.


Với Tu Phước, Đức Thầy khai thác cội nguồn Nhân đạo vốn phát xuất từ Khổng Giáo và đã ăn sâu rễ trong nền văn hóa dân tộc. Trên căn bản đó, Ngài chỉ cho tín đồ hiểu và sống theo tinh thần tam cang ngũ thường của người xưa, hiểu thế nào là Tam Nghiệp để “lánh ác tùng thiện”, khai thác và đặt nặng thuyết Tứ Ân vốn sẵn có trong Giáo lý Phật-đà (Ân Tổ Tiên Cha Mẹ, Ân Đất Nước, Ân Tam Bảo, Ân Đồng Bào và Nhân Loại/ Ân Đàn-na Thí chủ đối với người xuất gia) để làm nền tảng vững chắc cho người tín đồ của Ngài trong vị trí các cư sĩ tại gia.


Với Tu Huệ, Ngài khai thác lý Thiền, chính là cốt tủy của đạo Phật, để dạy tín đồ tu theo Bát Chánh Đạo hầu tạo an lạc trong cuộc sống, dạy tu Tịnh Độ để tìm về cứu cánh giải thoát, vĩnh viễn thoát khỏi cảnh xuống lên trong vòng lục đạo luân hồi đầy khổ não.


Với non 8 năm dạy Đạo, Đức Thầy đã ra đi trong một biến cố đầy ấn tượng và lưu lại cho đời những lời pháp nhũ cao quý diệu mầu dưới các thể văn vần dễ đọc dễ nhớ để làm tư liệu cho bổn đạo tu hành.


TÀI LIỆU TU HỌC


Giáo lý của Đức Huỳnh Giáo Chủ được sưu tập trong một quyển giảng tựa đề là SẤM GIẢNG THI VĂN GIÁO LÝ TOÀN BỘ. Đó là tài liệu chánh để ta nghiên cứu tu học. Quyển giảng nầy đại lược có hai phần:


Phần 1: SẤM GIẢNG GIÁO LÝ, gồm có 5 quyển văn vần và một quyển được viết bằng tản văn chỉ cách ăn ở và tu hiền của người bổn đạo, được gọi là Quyển 6.


Phần 2: THI VĂN GIÁO LÝ, gồm các bài thơ ngắn, Nôm lẫn Hán, được Ngài viết hoặc xướng đọc và tín đồ ghi lại, rải rác từ năm 1939 đến năm 1947.


Sấm Giảng Thi Văn Giáo Lý Toàn Bộ dung chứa một nội dung tư tưởng Phật giáo rất cấp tiến và mang tính cách mạng của Đức Thầy về phương thức hành đạo mà không tách rời cứu cánh an lạc giải thoát của Phật dạy. Tư tưởng PGHH có hai đặc tính căn bản:


Tiếp nối truyền thống và hiện đại hóa Phật giáo Bửu Sơn Kỳ Hương do Đức Phật Thầy Tây An, thế danh Đoàn Minh Huyên (1807-1856), khai sáng.


Chấn hưng Đạo Phật đang trong thời kỳ suy thoái với nhiều hình thức mê tín dị đoan, tu hành sai lệch.


Do đó, những ai đã đọc qua Sấm Giảng Thi Văn Toàn Bộ đều nhận thấy bàng bạc một nội dung phong phú gồm nhiều đề tài như sau:


Khuyến khích tu hành giải khổ theo Đạo Phật và sống theo tinh hoa Khổng, Lão trong truyền thống văn hóa Việt Nam.


Bài trừ các hình thức dị đoan mê tín đang bám víu vào các lễ nghi Phật giáo.


- Cổ võ người tu quay về chánh pháp vô vi của Đạo Phật để tu giải thoát thay vì chạy theo các hình tướng bên ngoài, đua đòi tạo chùa to, Phật lớn khiến tâm dễ bị tha hóa, sa đọa.


Chủ trương tu tại gia, đem đạo vào đời mà vẫn kính thờ Tam Bảo.


Khuyến khích đọc kinh tầm lý thay vì đọc tụng hơ hà mà không hiểu lời kinh dạy gì. (Đây là nhược điểm mà chúng ta hiện vẫn còn kẹt rất nặng: kệ giảng cứ học thuộc lòng rồi ngâm đọc ê a mà rất ít người chịu tìm học cho rõ lý để áp dụng vào đời sống).


Đối với hàng xuất gia, nhắc nhở kính trọng người chân tu mà triệt để bài trừ kẻ đội lốt nhà tu để mưu sinh trục lợi, làm hoen ố thanh danh Đạo Phật. Chẳng hạn như các thầy cúng, thầy đám, thầy nhưn bông, … cũng ở chùa, cũng mặc áo cà sa mà có vợ sanh con, say sưa rượu thịt, …


TINH THẦN HỌC GIÁO LÝ:


Mục tiêu học Giáo lý là nhằm tìm hiểu lý Đạo để áp dụng trong việc tu hành. Muốn đạt mục tiêu đó, ta cần có một tinh thần cởi mở, xả chấp, hướng tâm, thực dụng,…theo các nguyên tắc sau đây:


1. Đối vật mà không đối nhân: Đối vật là hướng về mục đích, lý lẽ chơn chánh mà học; đối nhân là chấp chặt vào Thầy mình (tức người mà mình ưa thích, tôn kính), lý lẽ có chơn chánh đến đâu mà do người khác nói ra đều không chấp nhận. Như thế,“đối vật mà không đối nhân” sẽ giúp ta xả bỏ tính chấp ngã phi lý, mở rộng cõi lòng để học hỏi trong sự hài hòa vô phân biệt, sửa cái tâm thường hằng thay vì bám vào hình tướng luôn luôn sanh diệt theo chu kỳ.


2. Học để rõ lý mà không chấp lời: Lời nói chỉ là cái dụng để diễn tả khái niệm chơn lý chớ không phải là chơn lý. Nói cao nói thấp, nói kiểu bình dân hay bác học, nói gò bó câu nệ vào ngôn từ, … không cần thiết, miễn sao giúp người nghe nhận rõ đúng ý mình muốn diễn đạt là đủ. Thí dụ: trong văn học Phật giáo Việt Nam hiện nay rất kỵ nói con người “có linh hồn” mà phải nói là “có thần thức”; đó là một lối chấp lời không cần thiết, vì tiếng “linh hồn” luôn luôn dễ hiểu hơn tiếng “thần thức” đối với người bình dân, miễn sao ta diễn tả “linh hồn” và “thần thức” có cùng một nội dung là đủ.


3. So sánh đối chiếu để mở rộng tầm nhìn: Nếu không biết so sánh đối chiếu điều mình học đươc với điều người khác học được (dù khác môn phái, khác đạo với mình) thì ta không sao mở rộng đươc tầm nhìn của ta. Gò bó, khép kín sự hiểu biết của mình là một hình thức “kiến thủ” rất tai hại, không thể hòa đồng, xóa bỏ dị biệt, không thể tự lợi lợi tha để cùng dìu dắt nhau thăng tiến đời sống tâm linh.


4. Cần nắm vững Tâm và Cảnh: Tâm là linh hồn trường tồn mà ta cần luôn luôn trau dồi để thăng hoa, Cảnh là hình tướng bên ngoài luôn luôn sanh diệt theo chu kỳ dài ngắn. Cảnh là phương tiện, linh hồn là mục tiêu nên tu là tu sửa cái linh hồn chớ không tu sửa cảnh cho hợp ý mình. Tu cảnh là một sự dính mắc và nhầm lẫn rất tai hại của người tu học Phật pháp. Thí dụ: cùng là niệm Phật, người tu linh hồn là cốt niệm nhất tâm bất lọan, không để bất cứ một vọng niệm nào xen tạp vào khiến cho linh hồn bị loạn động, còn người tu cảnh là cố niệm cho nhiều (chấp 6 chữ hoặc 4 chữ, chấp niệm to niệm thầm,…) để nhằm đạt số lượng cao mặc cho linh hồn cứ rong chơi đây đó.


5. Học để hành, tránh sở tri chướng: Như đã nói, học là để hành (tu) chớ không phải để nói suông chơi, chứng tỏ ta hiểu nhiều biết nhiều. Sở tri chướng là cái chướng ngại do sự hiểu nhiều biết nhiều rồi biến thành kiến thủ, cản trở bước đường tu tiến của ta. Sở tri chướng là loại chướng ngại cho sự tu hành xếp sau Phiền não chướng. Sở tri chướng là loại mê lý dễ tháo gỡ nếu ta biết và quyết tâm tu chỉ vì mục tiêu an lạc và giải thoát.


Trong các kỳ tới, chúng ta sẽ “tản mạn đi vào Giáo Lý PGHH” để phăng tìm lý đạo mà áp dụng lợi lạc trong đời thường, đặc biệt là củng cố việc hành trì hướng về mục tiêu An lạc Giải thoát theo đúng bản hoài của chư Phật và Tổ Thầy.


TRẠCH THIỆN

29/11/2014

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
28 Tháng Hai 202311:11 SA(Xem: 3160)
Trong bài thuyết-pháp “Trong Việc Tu Thân Xử Kỷ” của Đức Huỳnh Giáo-Chủ, chúng ta thấy rõ rằng: Nếu chỉ nặng về Trí thì trở nên xảo-trá ác-độc, mà cố thiên về Tâm thì thành ra si-mê tăm-tối.
12 Tháng Sáu 202211:22 CH(Xem: 4292)
Phật Giáo Hòa Hảo, một nền Đạo dân tộc qui nguyên Phật pháp, không chuộng hình tướng, cốt yếu hướng về tâm, chủ trương nhập thế tích cực phù hợp với phong hóa nhân sinh do Đức Huỳnh Giáo Chủ, một vị Bồ Tát hóa thân truyền dạy từ năm 1939 tại làng Hòa Hảo, quận Tân Châu, tỉnh Châu Đốc, miền Tây Nam nước Việt.
12 Tháng Tư 201910:37 SA(Xem: 13646)
Đức Thầy cho biết trong thời gian Ngài vắng mặt, tín đồ phải chịu nhiều gian lao thử thách cam go, cũng là lúc lọc lừa coi "Ai thiệt tánh ai người giả đạo", "Ai thảo hiền ai lỗi đạo nhà".
28 Tháng Ba 201912:51 SA(Xem: 7615)
Mai Thanh Tuấn: Đi vào đường hướng tu tập và giáo lý nội tại Tôn giáo, Đức Huỳnh Giáo Chủ chủ trương cho người tín đồ tu học tại gia, vừa tự lực cánh sinh tạo ra cơ sở vật chất vừa quyết chí hành thiện để trau luyện tinh thần.
25 Tháng Mười Hai 201810:23 CH(Xem: 15443)
Châu Lang: Gần một thế kỷ trôi qua, theo thông lệ hằng năm, cứ mỗi độ Đông tàn tiết trời trở nên se lạnh, hầu hết tín đồ gần xa khắp mọi miền đất nước và đồng đạo hải ngoại đó đây rất hân hoan náo nức,như có sức vô hình thôi thúc tâm hồn ngưỡng vọng dâng cao, hướng về vùng Thánh Địa linh thiêng, hưởng ứng Đại Lễ Kính Mừng Đản Sanh Đức Huỳnh Giáo Chủ.
24 Tháng Tám 20182:07 SA(Xem: 13373)
Hằng năm cứ mỗi độ thu về, mọi người đều háo hức đón chào ngày lễ “Vu Lan Bồn”, noi theo sự tích Mục Kiền Liên cứu Mẹ.
23 Tháng Sáu 20185:36 SA(Xem: 13983)
Ngày 18 tháng 5 âl là ngày tràn ngập niềm vui, là ngày hằng triệu tín đồ Phật Giáo Hòa Hảo cùng hòa nhịp con tim, hàng hàng lớp lớp lũ lượt về Thành Đô Đạo Đức. Đó là Thánh Địa Hòa Hảo (sảnh đường Kim Sơn Phật),
30 Tháng Giêng 201810:21 SA(Xem: 16388)
Nguyễn Văn Lía: Xưa Đức Phật từng bảo : “Nhất thiết chúng sanh giai hữu Phật Tánh”. Nghĩa là tất cả chúng sanh đều có tánh Phật. Hiểu như thế nên có người hỏi: Như vậy tại sao chúng sanh chẳng thành Phật ?
15 Tháng Tám 20179:48 CH(Xem: 20427)
Hằng năm cứ đến ngày trăng tròn tháng 7 âm lịch thì người Phật tử khắp nơi lại hân hoan tổ chức đại lễ Vu Lan, hay còn gọi là mùa “Báo ơn Cha Mẹ”.
27 Tháng Sáu 20179:49 CH(Xem: 19870)
Nguyễn Văn Lía: Nói đến nhân quả, người tín đồ đạo Phật hiểu ngay đến luật trả vay, vay trả của thế trần. Vì vậy những ngôn ngữ được bàn bạc qua tâm tư trí não của họ, như: “ở hiền gặp lành”, “gieo gió gặt bão”, “ghét cái nào trời trao cái nấy”
100,000